Cuộc tấn công vào cơ sở hạt nhân Fordow của Iran không chỉ đơn thuần là một hành động quân sự, mà còn tiềm ẩn nhiều rủi ro nghiêm trọng đối với môi trường và sức khỏe con người. Mặc dù không thể so sánh với thảm họa Chernobyl, nhưng những hậu quả có thể xảy ra từ một cuộc tấn công như vậy vẫn đáng lo ngại.
Việc phá hủy chương trình hạt nhân của Iran đã trở thành một trong những mục tiêu hàng đầu trong chiến dịch quân sự của một quốc gia láng giềng. Các lực lượng không quân của quốc gia này đang nỗ lực tấn công vào những cơ sở hạt nhân quan trọng của Tehran, trong đó có cơ sở Fordow, được xem là một trong những ‘pháo đài’ hạt nhân kiên cố nhất.
Cơ sở Natanz, nằm ở trung tâm Iran, đã phải chịu thiệt hại nặng nề từ các cuộc không kích gần đây. Tuy nhiên, Fordow lại được xây dựng sâu trong lòng núi, khiến cho việc tiếp cận và tấn công trở nên khó khăn hơn. Để có thể phá hủy cơ sở này, cần đến loại bom chuyên dụng mà chỉ một quốc gia duy nhất hiện nay sở hữu. Tuy nhiên, sự hỗ trợ từ quốc gia này vẫn chưa được xác nhận.
Điều này có thể khiến cho chính quyền của quốc gia tấn công cảm thấy thất vọng, nhưng lãnh đạo của họ đã khẳng định rằng họ có khả năng tấn công mọi cơ sở hạt nhân của Iran, bao gồm cả Fordow, ngay cả khi không có sự hỗ trợ từ đồng minh.
Các chuyên gia an ninh cho rằng nếu không có sự hỗ trợ từ đồng minh, quốc gia này sẽ tìm kiếm các phương án khác để tấn công Fordow. Một số nhà phân tích quốc tế tin rằng với lực lượng quân sự và tình báo mạnh mẽ, họ có thể thực hiện được điều này.
Họ có thể triển khai các đội đặc nhiệm để thực hiện các cuộc tấn công vào khu vực, nhằm phá hủy cấu trúc hỗ trợ của cơ sở hoặc làm cho nó trở nên khó tiếp cận. Nếu cơ sở Fordow không thể hoạt động trong một thời gian dài, nhiều khả năng các thiết bị làm giàu uranium sẽ bị hư hại.
Iran đã nhiều lần khẳng định rằng chương trình hạt nhân của họ chỉ nhằm mục đích hòa bình, nhưng các quốc gia khác lại nghi ngờ về ý định thực sự của Tehran. Họ cáo buộc Iran đang làm giàu uranium đến mức có thể chế tạo vũ khí hạt nhân, điều này đã khiến tình hình trở nên căng thẳng hơn.
Theo các tổ chức quốc tế, mức độ làm giàu uranium của Iran đã đạt đến 60%, và nếu không có biện pháp ngăn chặn, họ có thể nhanh chóng đạt đến mức 90% cần thiết cho việc chế tạo vũ khí. Fordow là nơi chính để Iran thực hiện quá trình làm giàu uranium cấp độ cao, mặc dù số lượng máy ly tâm hoạt động tại đây không nhiều.
Các chuyên gia cho rằng nếu một cuộc tấn công xảy ra, nó có thể không gây ra thảm họa hạt nhân như những gì đã xảy ra ở Fukushima hay Chernobyl. Tuy nhiên, việc giải phóng các sản phẩm phân hạch từ uranium có thể gây ra ô nhiễm môi trường nghiêm trọng hơn.
Những chất phóng xạ nguy hiểm có thể xuất hiện nếu cơ sở bị tấn công, nhưng hiện tại chưa có dấu hiệu nào cho thấy có sự cố phóng xạ lớn nào tại các cơ sở hạt nhân của Iran. Thay vào đó, uranium có thể chỉ phân tán cục bộ sau vụ nổ.
Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là một cuộc tấn công sẽ không gây ra rủi ro cho sức khỏe con người. Những người sống gần khu vực có thể gặp phải nguy cơ từ bức xạ và các hóa chất độc hại. Nếu các máy ly tâm gặp sự cố, việc giải phóng khí uranium hexafluoride có thể dẫn đến một sự cố hóa học nghiêm trọng.
Các nhà nghiên cứu cũng cảnh báo rằng mức độ phân tán của bất kỳ vật liệu hạt nhân nào sẽ phụ thuộc vào điều kiện thời tiết. Gió mạnh có thể làm cho bụi uranium lan rộng ra xa hơn, gây ra những rủi ro cho sức khỏe cộng đồng.
Trong bối cảnh căng thẳng gia tăng giữa hai quốc gia, các tổ chức quốc tế đã bày tỏ lo ngại về những rủi ro an toàn và an ninh hạt nhân tiềm ẩn. Họ nhấn mạnh rằng có rất nhiều vật liệu hạt nhân đang tồn tại tại Iran, điều này đồng nghĩa với khả năng xảy ra tai nạn phóng xạ là rất cao.
Những tác động tức thì và lâu dài đối với môi trường và sức khỏe của người dân trong khu vực là điều không thể tránh khỏi nếu các cơ sở hạt nhân như Fordow bị tấn công.